CHA
TÔI
Kính
viếng hương hồn Cha
Đâu
rồi chắc nịch đôi vai
Gánh
chúng con giữa cuộc đời tháng năm
Đâu
rồi vạm vỡ đôi chân
Khi
lên thác, lúc xuống ghềnh cha quen
Đâu
rồi mái tóc xanh đen
Gội
trong sương gió mọi miền núi sông
Đâu
rồi bóng cha trên đồng
Lồng
trong bóng nắng giữa vùng hạn khô
Một
gàu tát, một gàu đưa
Nước
tung bọt trắng, gió lùa se môi
Tháng
năm qua đến tháng mười
Mỗi
mùa thêm một nếp đời hằn lên
Chiều
đông hắt bóng dưới thềm
Cha
đứng đó, đã lắng yên một đời ?
Cơn
ho rung khẽ vai gầy
Giữa
cháu, con chẳng một ngày thảnh thơi
Con
đi dù đến trăm nơi
Cũng
xin mang xuốt cả đời : Bóng cha
Nha
trang tháng 9/1987
|