GHEN
Bồ
hòn thì ở trên cây
Mà
sao đắng ngắt bao ngày em mang
Nào
ai đã lỗi nhịp đàn
Đã
đi tắt, đã về ngang một mình
Cái
ngờ dẫu sợi chỉ manh
Vương
vào cũng đủ hóa thành khổ đau
Thương
ai nông nổi cơi trầu
Ngày
xanh mòn mỏi gánh sầu đầy vơi
Cay
hơn ớt, nồng hơn vôi
Xót
lòng nhau lắm nửa lời giận ghen.
Tuy Hòa 1989
TÌM
NHAU
Chẳng
thà giữa buổi chợ phiên
Bán
mua, mua bán, bạc tiền đổi trao
Để
mình có lỡ lạc nhau
Còn
chắc gặp lúc qua cầu chợ tan
Hay
như giữa cảnh hội làng
Mất
nhau cứ bến đò quan mình chờ
Giản
đơn thôi chỉ chữ ngờ
Mà
đôi ta chửa bao giờ thấy nhau
Nha Trang 1988
ĐÁ
BIA (*)
Vẫn
là em hỡi đá bia
Đợi
ai nào biết có về hay chăng ?
Người
đi thì cứ biệt tăm
Để
em đứng đã chồn chân chốn này
Mặc
người mưa nắng đổi thay
Riêng
em thương nhớ dâng đầy tháng, năm
Non
mòn soi mãi biển xanh
Bóng
mình vẫn chỉ bóng mình vậy thôi
Với
tay lên cũng chạm trời
Mà
kêu không thấu một đời lẻ loi.
Tuy Hòa 1989
(*)
Núi Đá Bia ở Phú Yên