Trở Về   ]

thơ chuvươngmiện
quê nhà
con tắckè còn đậu ngọn me
khan cổ gọi bậu từ năm nọ
[thơ phanthịngônngữ]
trước cổng nhà vẫn tàng cây so đũa
đũa đủ đôi mà người lại sole
chả tống biệt hành mà bậu cũng xa
để nom sông đục ngầu qua vẫn đợi
hôm nay trăng non mơi rằm quá tội
1 cái vèo ới đó 30 năm
giống cô gái mù nhấn nốt dươngcầm
bản trăng sáng [mà trăng sáng quá]
bậu với qua trước quen thành lạ
bạcnghiã bạclòng kẻ dửng người dưng
ta vẫn nhìn nhau [chả đứng quay lưng]
y tòa sao namtào [bắcdẩu]
kẻ ngược sông tiền nguòi xuôi sông hậu
7 ngả trôi phụnghiệp phấn sen nồng
mơi xế đời bậu có dìa không?
kinh dốcmiếu vẫn con đò tambản
gốc đợi ngọn về vô thờihạn
cội thânthưong bao chiếc lá lìa cành
mới thủa nào lá biếc non xanh
giờ chớp mắt toàn vàng pha đỏ
quêhương bậu qua bao đời tấttả
chả lẽ chê nghèo chê khó quên về?
chuvươngmiện

 
gừng muối
hạt muối mặn 3 năm còn mặn
lát gừng cay 9 nước còn cay
[ca dao]
hết tiền tình cũng rã ngay
thôi thì đêm cũng như ngày hỡi ơi
mới là cục đá lưng đồi
đút lò đã hóa thành vôi trắng hều
đầy tiền đầy ắp tình yêu
vơi tiền tình uống thuốc liều cũng xong
tộitình 1 lũ liềnông
vove cũng giống đàn ong [ong ruồi]
dư tiền mật óng vàng tươi
cạn tiền chả có con ruồi bu quanh
cũng đàng thôi [cũng đànhdành]
giainhân chừ cũng lâmhành trạm xa
thương gần chán quá thương xa
đúng là kẻ cắp bà già 1 đôi
đồi mua cũng cẫn là đồi
đồi sim đồi chẩu đồi sồi đồi nưa
trời hành tháng 8 chưa mưa
tháng 9 lá đỏ cuối mùa lá bay
lá bay trơ lại thân gầy?
chuvươngmiện 

 
đoản cú
tình ơi

tình ơi tình héo bất ngờ
khiến con cá lội lặnglờ chết theo
nồm nam cho đó là yêu
mà sao hâyhẩy nửa chiều đã thay
giờ thời em hãy còn đây?
trái tim đã đổi bàn tay đã từ
tóc mềm từng sợi ưutư
bàn chân nương giá gianghồ cuốn đi
tình ơi mấy nẻo biênthùy
nhìn lên sao đã xám sì vòng cung

vén

vén sương nhìn thấy mặt trời
vén mây vâncẩu hợp rồi lại tan
vén đời mấy mảng thêlương
vén thơ lộ cái hoa vàng mùa xuân
em ơi hoa nở bao lần ?

vẩnvơ

đứa trước đứa sau qua cầu dừa
đâu ngờ chỉ là chuyện bávơ
dăm câu ngớngẩn thời thơdại
khắc cốt làm chi ? chuyện nói đùa
29 năm rồi khộng trở lại
cầu dừa mụcnát thế cầu tre
qua ngõ nhà em nhìn hoa đại
nở vàng phơi nắng rực đồngquê
em gửi thư về [không về nữa]
cầu dừa cầu khỉ nối mà chi?
em chết quê người thành ma mỹ
anh chờ 1 nửa nửa quên đi

chuvươngmiện