*Xuân
*muộn
Xuân
đi xuân đến và cứ đến ?
chả
cần ai đợi chả ai mong ?
từ
xưa có lẽ là như vậy
nên
chả có gì ? trách giòng sông ?
trăng
mọc đầu non trăng cửa ải
trên
làng mạc luỹ tre trọn cánh đồng
trăng
mọc rồi xoay qua gió lốc
ngủ
hết rồi lán trại chả ai mong ?
đông
qua xuân đến chuyện cũ xưa
gió
vẫn loanh quanh mãi đọt dừa
chùm
trái chờ ngày nguời tới hái
suốt
đời mệt mỏi nắng trong mưa ?
thời
tiết 4 muà đến và đi
thế
nhân đói khát chậm với thì ?
cứ
theo con nuớc và sưong gió
hoa
trổ có muà rụng có khi ?
xuân
đến đông qua chả cần nguơì
hoa
đào phô mãi nắng hồng tươi
nguơì
nằm thở dốc trong nghèo khó ?
tết
cứ vô duyên đến với đời?
xuân
muộn tết xa nơi cố xứ
nhìn
trời lạ hoắc nuí vô duyên
đùn
lên mấy phía toàn tuyết trắng ?
đứng
đây lòng mấy ngả mấy miền ?
chuvươngmiện
|