Trở Về   ]
thơ phan bá thụy dương
trên nỗi tình người 4

©tranh Lương Trường Thọ
Mấy ngàn dặm hai khung trời cách biệt 
em một phương 
và ta ở một phương 
trăng gió ở đây sao cũng dị thường 
như khơi động nỗi niềm người viễn xứ 
lỡ mai mốt em về qua xóm cũ 
- ta lạc loài từ thuở dấy đao binh -
đường xưa em đi cô lẻ một mình 
ôm khắc khoải thẩn thờ trong dư ảnh 

Mưa bên ấy 
chắc làm em thấm lạnh 
gió Hạ buồn có làm tóc em bay
trời đất mang mang sông bể vơi đầy 
ai đếm được con nước ròng, nước cạn 
thôi nhé em - 
góp chi từng sợi nắng 
nuối tiếc gì bụi khói đã trôi xa
nhớ nhung nào năm tháng chẳng phôi pha 
mà chợt khóc – 
chợt cười trong ảo mộng 

Đốt lửa lên em – 
đốt lửa lên em, hâm thêm rượu nóng 
để mình say quên bão táp vô tình 
sao mắt em buồn như giọt sương đêm 
tìm bàn tay – 
bàn tay chưa đủ ấm 
biết về đâu ta nửa đời phiêu lãng 
dấu u tình trong cổ mộ hoang sơ 
có còn chăng 
bèo bọt với mây mờ 
và ủ ấp bóng người trong lặng lẽ 

Sóng biển hởi - 
xin vỗ về thật nhẹ 
cát vàng ơi – 
thôi xóa dấu hài hoa 
sỏi đá nào dòng nước đã trôi qua 
sao hiu hắt muộn phiền như rêu cỏ 
gác chuông Bắc ta treo hồn trên đó 
đợi em về hong tóc gọi đêm Thu 
cho mưa nguồn giăng lá thắm sa mù 
rồi em cất tiếng 
ru ta ngàn kiếp.


 
 
 
 
 
 
 
 
 
 

 

trên nỗi tình người 5

          ©tranh Ái Lan
Cơn gió thổi mộng hồn bay lã bóng
Trời hoang vu mấy độ phủ hồn em
Ôi mắt ngọc của ngày xưa hiển hiện
Ta thiên thu thao thức giữa đêm huyền

Sao thương nhớ những nụ sầu giông bão
Sao u tình vằng vặt suốt canh thiêng
Ta mệt mỏi ghi vào trang giấy máu
Nụ hôn đầu trong ký ức trinh nguyên.


Quán đợi bên cầu


           © tranh Nguyễn văn Bảy 

nhìn xa khói bếp mờ nhân ảnh
có phải chăng em quán dọc đường
cát bụi nhạt nhòa trên tóc mượt
sao còn đứng đó ngóng tà dương?

nắng Hạ đường dài chân ngại bước
ai tiếp ai chào khách viễn phương
giọng hát nào êm -
êm như biển nhớ
em quán bên cầu đón gió sương?

Bắc Cần Thơ 6/2004

Bên hồ câu tuyết

© tranh Vi Vi Võ Hùng Kiệt 

ta ngồi đây
một mình câu tuyết
tuyết tả tơi bay
gió lạnh lùng

hồ ảm đạm
buồn bên cành trúc
nổi chìm bóng lẻ
trước mông lung.

pbtd - Cleveland 2001


  Trở Về   ]